Trình Phi Dương quay đầu, thấy Khúc Yên mặt tái nhợt thì vô thức nhíu mày rồi lập tức phản ứng kịp, người phụ nữ trước mặt chẳng qua chỉ là người được mẹ anh ấy mời tới để đốc thúc anh ấy làm việc mà thôi.
Anh ấy chớp chớp mắt, lập tức chẳng thấy đau lòng hay kiên nhẫn là bao khi nhìn gương mặt yếu ớt rõ ràng của cô nữa. Anh ấy nói: "Có chuyện gì thế trợ lý Khúc?"
Một người đàn ông khác được chú ý nhất tại đây lại chẳng thèm bố thí cho cô một ánh mắt, có vẻ thật sự không muốn nhìn thấy mặt cô như lời anh nói vậy.
Khúc Yên thấy Quý Trác Nhiên quay mặt nhìn sang chỗ khác, tuy lòng ngổn ngang trăm mối, nhưng vẫn nhớ đến mục đích nói chuyện của mình, vì thế cô nhìn về phía Trình Phi Dương: "Ở đây đông người, chúng ta có thể vừa đi vừa nói không?"
Mặc dù Trình Phi Dương còn muốn mỉa mai Quý Trác Nhiên hai câu, nhưng cũng biết hiện giờ mình không làm gì được anh, chỉ có thể nương theo lý do thoái thác mà Khúc Yên đưa ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây