Ý thức được tình hình có khả năng mình đang mang thai, ngay tức khắc, chuông báo động kêu mãnh liệt trong đầu Khúc Yên. Cô xoa xoa cổ, cố gắng hạ thấp giọng mình: "Dạ dày tôi thấy khó chịu, nhưng nôn ra thì đỡ rồi, không cần giúp đỡ gì cả, cảm ơn cô."
Theo bản năng, cô muốn giấu diếm tình trạng bản thân.
Sau khi Khúc Ngưng đứng ngoài cửa buồng toilet nghe thấy cô từ chối, trên gương mặt tinh tế lẳng lơ nhất thời đầy vẻ ghét bỏ, đúng là thứ đàn bà coi lòng tốt là lòng lang dạ thú!
Nhưng ngoài miệng, cô ta vẫn dịu dàng nói: "Thế cô có cần uống thuốc không? Tôi có thể nhờ người mua thuốc dạ dày mang đến đây cho cô."
"Không cần đâu. Tôi đã nói nôn ra là xong mà." Lúc này, Khúc Yên gần như đã phun sạch những thứ trong bụng, cảm giác buồn nôn khó chịu trong người đã không còn nghiêm trọng như vừa nãy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây