Nghe được lời ấy của Trình Phi Dương, Khúc Yên cúi đầu, chẳng biết từ bao giờ, mắt đã ngân ngấn lệ.
Cô biết, thật ra bữa tiệc sinh nhật hôm nay chính là món quà bất ngờ mà anh ấy đã chuẩn bị cho mình.
Món quà anh ấy tặng cho Đỗ Thiên Thu là một chiếc vòng tay ngọc Hòa Điền vô giá, còn món quà tặng cho mình lại là một người mẹ khéo hiểu lòng người, có tri thức và hiểu lễ nghĩa.
Anh trả giá nhiều đến thế, nhiều như thế. Ấy thế mà đêm nay, cô lại...
"Em rất đáng quý, Tiểu Yên." Anh ấy có thể cảm nhận nỗi buồn phiền của cô, nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục an ủi: "Anh bằng lòng trao hết những điều tốt đẹp cho em. Anh biết, có lẽ em có gì đó với Quý Trác Nhiên, nhưng hai người không thể đến với nhau mà. Anh nghĩ, anh hoặc ít hoặc nhiều cũng có cơ hội chứ? Anh chưa bao giờ nghiêm túc trong chuyện tình cảm với một cô gái đến mức không đồng ý buông tay thế này bao giờ. Tiểu Yên, em là người đầu tiên đấy."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây