''Làm gì có ai như anh chứ..." Khúc Yên nói, cuối cùng vẫn không thể từ chối yêu cầu nhỏ bé này của anh, miễn cưỡng cười với Trình Phi Dương một cái.
"Cười thế là xong việc rồi, trợ lý Khúc cười lên trông vẫn xinh hơn. Được rồi, đừng ủ rũ nữa, cứ làm như tôi sắp chết thật không bằng, chẳng phải tôi đây vẫn sống khỏe re đây à?" Trình Phi Dương vừa nói vừa muốn đứng dậy.
Khúc Yên nhanh chóng đỡ anh: "Anh đừng động đậy nữa, hay là cứ ở lại bệnh viện một đêm đi."
"Chân tôi có bị thương đâu." Trình Phi Dương nói, đứng dậy: "Phải rồi, cô đừng nói cho ai biết chuyện này, cứ giao cho tôi xử lý."
Dứt lời, nụ cười trên mặt anh biến mất không còn dấu vết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây