Anh ta không từ chối.
Không bao lâu sau, Khúc Yên và Trình Phi Dương đi tới một quán nhỏ nằm trong con hẻm hẻo lánh.
Quán không có nhiều khách, việc buôn bán cũng rất vắng vẻ, nhưng cũng may là không gian yên tĩnh, cũng rất sạch sẽ.
Khúc Yên giới thiệu: “Hồi học đại học, tôi thường xuyên đi làm thêm kiếm tiền, mỗi lần nhận được tiền lương, tôi đều sẽ mời bà ngoại tới đây ăn, cũng coi như là chúc mừng, vì đồ ăn ở đây rất thanh đạm, đồ ăn cũng lên nhanh, người già rất dễ tiêu hóa."
Trong lúc bọn họ nói chuyện, nhân viên phục vụ đã bày mấy món ăn lên bàn, nhưng không có ai động đũa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây