“Tiểu Yên, cô bận rộn mãi cuối cùng cũng có thời gian tới thăm tôi rồi, cái quán nhỏ của tôi cũng sáng sủa theo. Vừa nhìn thấy Khúc Yên, Đỗ Nhược đã cười nói với cô.
Khúc Yên cũng cười theo rồi nói: “Nào có nào có, là tại gần đây tôi không có lộc ăn, không có thời gian tới đây, không phải hôm nay hơi rảnh chút đã ghé qua rồi sao?
“Haha, coi như cô thức thời, mau vào phòng đi, đồ ăn đã được chuẩn bị xong hết rồi, toàn là đồ cô thích thôi. Đỗ Nhược cười vui vẻ.
“Biết cô thương tôi mà. Khúc Yên nói, hai người vừa nói chuyện vừa vào phòng.
Bây giờ Trình Phi Dương vẫn chưa tới nên trong phòng chỉ có một bàn món ăn với đủ loại màu sắc hương vị, vừa vào phòng Khúc Yên đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây