Một đêm lưu luyến.
Ngày hôm sau Khúc Yên tỉnh lại rất sớm, cô nhìn khung cảnh bình minh của Tây Trì Viên lúc sáng sớm, bỗng cảm thấy rất bất lực với bản thân.
Sao đêm qua cô lại điên rồ như vậy chứ.
Bởi vì sợ hãi, cho nên... Lại còn nói ra những lời như vậy...
Nhưng mà cũng may, đúng thật là nhờ có anh ‘giúp đỡ’ mà cô đã ngủ được một giấc rất ngon.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây