Vân Châu mặt đỏ bừng, liếc nhìn Liên Kiều.
Liên Kiều giống như trước đây, đặt đôi giày thêu mà chủ tử cởi ra lên chiếc bàn để giày nhỏ ở đầu bên kia. Không ngờ vừa quay đầu lại đã nhìn thấy cảnh hai vị chủ tử ôm nhau thân mật. Cô ấy kinh ngạc vội cúi đầu đi ra ngoài, tai cũng đỏ bừng lên.
Đợi Liên Kiều ra ngoài, Vân Châu mới trừng mắt nhìn Tào Huân: “Trước mặt nha hoàn, chàng cũng không biết kiềm chế chút nào.”
Trong lòng Vân Châu khẽ động, nàng hỏi: “Chàng và em là vợ chồng, cái gì của chàng cũng là của em phải không?”
Tào Huân nhìn vào đôi mắt tinh ranh của nàng, đáp: “Cũng gần như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây