Tào Huân nhắm mắt lại: “Mệt lắm rồi, không bôi nữa.”
Vân Châu giục mấy lần, hơi thở của chàng ngược lại càng ngày càng dài, mùi rượu nhàn nhạt tỏa ra khắp giường.
Lúc này mùi rượu không khiến người ta ghét, nghĩ đến nửa ngày nay chàng quả thực vất vả, Vân Châu bèn tha cho chàng, tự mình mở nắp lọ phấn mặt, lấy một cục ra xoa đều trong lòng bàn tay, rồi bôi lên mặt chàng.
Đã thành thân, người này chính là chồng của nàng, chàng đẹp trai đường hoàng, nàng cũng được nhờ, nếu làm xấu đi, nàng sẽ là người đầu tiên chê bai.
Bôi xong mặt, lại bôi đến cổ, khi đầu ngón tay lướt qua yết hầu nhô ra, Tào Huân đột nhiên mở mắt ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây