“Quên đi, chàng vẫn nên tự mình học hỏi đi, em tin tưởng chàng!”
Năm Hi Ninh thứ bảy, cuối xuân tháng ba.
Đây chính là thời điểm tốt để xuân về hoa nở, nhân dịp Tào Huân được nghỉ vào ngày hai mươi này, một nhà bốn người ngồi xe ngựa đi ra ngoài thành đạp thanh.
Dục ca nhi đã bảy tuổi, sau khi lên xe cậu bé lập tức ngồi ngay ngắn bên phải thùng xe. Tiểu thế tử có một đôi mắt phượng rất giống cha, lâu dần cũng giúp cậu bé học được bảy tám phần khí chất hiền lành và cách ăn nói của quốc cữu gia, cho dù không nói lời nào thì trông cậu bé cũng như đang mỉm cười, người lớn xung quanh khi nhìn thấy đều sẽ khen cậu bé học rộng hiểu nhiều.
Em trai Bính ca nhi mới ba tuổi thì khác, ham chơi hiếu động hoàn toàn không thể ngồi yên một chỗ. Lúc xe ngựa xuất phát, cậu nhóc còn có khuôn có dạng ngồi ở bên cạnh anh trai, không bao lâu sau đã lập tức nằm ở trong lòng mẹ, bàn tay nhỏ bé nắm lấy rèm cửa sổ bên cạnh nhấc lên, thò đầu ra ngoài nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây