Vân Châu chăm chú nhìn chàng rồi nói: “Không cấu em cũng phải xem, nhanh lên, đừng để em tự ra tay.”
Tào Huân đối mặt với nàng một lúc, mới vén tay áo lên.
Vân Châu nhìn thấy một vết nhỏ hồng tím, có chỗ chảy máu, ẩn đỏ trong lớp áo trong.
Nàng quay đầu đi.
Tào Huân kéo ống tay áo xuống, lại ôm lấy nàng, hạ giọng dỗ: “Được rồi, nàng hết đau, ta cũng hết đau, nhưng còn phải tiếp tục chăm sóc nàng, chút đau này của ta có tính gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây