Nơi này không hề có làng mạc quán xá nên chắc chắn không thể dừng lại nghỉ ở đâu đó để tránh gió được. Chỉ còn cách kiên trì bám trụ thêm một chút, đợi tới được thành Túc Châu thì mọi người sẽ vào phủ quan nghỉ ngơi.
Vân Châu vươn tay ra khỏi chiếc áo bông dày, loay hoay một lúc mới mở được lớp rèm che dày cộm đó ra..
Nàng vừa hé rèm thì đột nhiên có một cơn gió lùa vào khiến nàng nhắm mắt lại ngay lập tức, phần tóc trên trán và hai bên tai bị gió thổi tứ tung..
Ngay sau đó, Vân Châu cảm nhận được gió đã ngừng thì mới mở mắt ra, đập vào mắt nàng là thân hình vạm vỡ của Tào Huân đang ngồi trước cửa xe ngựa để chắn gió lùa vào.
Chàng cúi đầu hỏi nàng: “Sao thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây