Vân Châu: “……”
Chỉ có kẻ ngốc mới nhắc đến chuyện đó, lỡ như Hoàng thượng bảo bọn họ gửi vào kinh thành thì làm sao bây giờ? Đưa được đến kinh thành thì tôm biển đã thối rữa hết, còn không mang đến thì phải chịu sự trách móc của hoàng đế.
Lúc này, Vân Châu đã thật sự tin rằng, những thứ gọi là cống phẩm chưa hẳn dã là những món ngon nhất.
Từ nhỏ, Vân Châu đã rất chú trọng đến chế độ ăn uống và việc sinh hoạt hàng ngày. Nàng dùng những vật liệu may mặc tốt nhất, cơm, mì, và các loại rau quả nàng ăn cũng là loại ngon nhất mà các gia đình quyền quý ở kinh thành có thể thưởng thức. Nhờ vậy, nàng vừa thích ăn ngon lại vừa rất kén ăn.
Giờ đây, khi biết ngoài kia còn có nhiều món ăn ngon hơn cả cống phẩm, Vân Châu vừa thèm thuồng lại vừa thất vọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây