Bộ trung y của Vân Châu không dễ tìm vì bị chàng vứt mỗi cái một nơi, căn phòng tối om nên Vân Châu vừa dùng tay ôm chăn vừa dùng tay kéo nó lại.
Bỗng dưng có tiếng lửa lách tách vang lên, Tào Huân thắp sáng một ngọn đèn.
Tia sáng mờ ảo dịu nhẹ chiếu tới, Vân Châu cũng nhìn thấy áo lót màu trắng nằm xiêu vẹo trên gối của chàng.
Vân Châu chộp lấy, kéo chăn lên rồi nằm xuống, mò mẫm mặc vào.
Tào Huân đứng bên cạnh bàn, rót một cốc nước ấm, mới giơ đến nửa chừng thì nhớ đến mồ hôi của nàng trước khi ngủ, chàng bưng chén nước tới mép giường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây