Bây giờ đã là tháng 10, ăn cơm xong trời cũng tối đen, Tào Huân đưa nàng về phòng.
Tào Huân dựa vào giường, Vân Châu đưa thư cho chàng, sau đó tựa vào vai chàng, cùng chàng xem lại một lần nữa.
Tào Huân khen ngợi: “Chữ của Hiển ca nhi rất đẹp.”
Vân Châu: “Đương nhiên rồi, cha em văn võ song toàn, ông nội nói, Hiển ca nhi còn giỏi hơn cả cha em nữa đấy.”
Tào Huân cầm thư bằng tay phải, còn tay trái xoa đầu nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây