Tào Huân nhìn qua, vén váy nàng lên, sau đó xắn ống quần làm từ vải tố sa mỏng nhẹ thoáng mát lên, để lộ ra bắp chân thon dài trắng như ngọc.
Chỗ nào cũng trắng, càng làm nổi bật vùng màu đỏ gần mắt cá chân. Vân Châu trừng mắt nhìn chàng, nói: “Tất cả đều là lỗi của chàng.”
Tào Huân bất lực nói: “Ta không cố ý làm vậy, nháy mắt ra hiệu với nàng mấy lần, nàng đều không hiểu.”
Vân Châu: “Dáng vẻ đó của chàng hung dữ chết đi được, nhìn kiểu gì cũng thấy chàng đang trừng mắt với ta, muốn ta hiểu kiểu gì?”
Tào Huân hiểu ra, bèn nói: “Là ta sai, lần sau lúc diễn kịch ta sẽ học theo những công tử bột kia, chọc nàng cười.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây