Vân Châu nằm trên giường, tóc tai bù xù, rõ ràng là đã trải qua nửa ngày như vậy.
Nàng cầm trong tay một vật trang trí bằng gỗ hoàng dương khắc hình một bé trai, dài khoảng bốn tấc.
Tào Huân ngồi xuống bên cạnh nàng, bế nàng lên hỏi: “Đang nghĩ đến Hiển ca nhi sao?”
Vân Châu nằm sấp trên vai chàng, buồn bã gật đầu.
Tào Huân lấy người gỗ hoàng dương trong tay nàng, ngắm nghía một lúc rồi cười nói: “Lông mày và đôi mắt hơi giống Hiển ca nhi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây