Phan thị hiển nhiên là biết tính khí kiêu căng của Vân Châu, thấy Tào Huân tự cầm một con cua, động tác bóc ra có vẻ không thành thạo, lại nhìn đứa con trai ruột rõ ràng rất muốn hầu hạ Vân Châu nhưng chỉ đành nhịn, Phan thị cười cười, giọng trìu mến hỏi Vân Châu: “Vân Châu không phải rất thích ăn cua sao, sao tối nay lại không ăn?”
Gả cho Tào Huân thì thế nào, không phải người đàn ông nào cũng ngoan ngoãn để Vân Châu sai khiến như đứa con trai ngốc của bà ta.
Phan thị vừa xem Vân Châu làm trò cười, vừa tự mình bóc.
Tào Thiệu cúi đầu, không dám có bất kỳ biểu hiện gì, chỉ sợ đại ca sẽ để bụng.
Vân Châu lười để ý đến Phan thị, ngay khi nàng chuẩn bị làm ngơ Phan thị, Tào Huân lên tiếng, chuyên tâm gỡ con cua trong tay, lời nói là với nàng: “Bình thường ta không ăn mấy thứ này, động tác chậm, nàng ăn thứ khác trước đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây