Vân Châu cười lạnh: “Sợ em thất lễ thì sau này chàng tự đến đi, không cần gọi em nữa.”
Nàng đã 18 tuổi, không phải 8 tuổi, cần gì chàng phải như vậy?
Tào Huân chỉ xoa đầu nàng.
Xe ngựa chật hẹp, cánh tay chàng lại dài, Vân Châu không thể né tránh.
Bất kể là giận dỗi thế nào đi chăng nữa, khi xe ngựa từ từ dừng lại, Vân Châu tự nhiên nở một nụ cười tươi tắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây