Phan thị là mẹ, nhìn thấy con trai như vậy thì có chút đau lòng.
“Mẹ đến là có chuyện gì cần tìm con sao?” Tào Thiệu cố ý cười nói.
Phan thị trước tiên cùng con trai dùng cơm, ăn xong mới tự giễu nói: “Trước kia mẹ tưởng rằng Ninh Quốc công thất sủng trước mặt Hoàng thượng, mới... Bây giờ ông ta lại được sủng ái, Thiệu ca nhi có oán hận mẹ không?”
Bà ta lấy danh nghĩa vì con trai mà hủy hôn ước của con trai với Vân Châu, bây giờ danh nghĩa này đã thành trò cười, bà ta sợ con trai lật lại chuyện cũ.
Tào Thiệu cụp mắt, giọng nói thấp xuống vài phần: “Đều đã qua rồi, mẹ không cần nghĩ nhiều nữa, có lẽ từ trước đến nay con và nàng đã không có duyên phận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây