Diệp Sơ Hạ cười: “Cậu đúng là chị em tốt của mình. Xem mình mang gì về cho cậu đây!”
Chu Tiểu Trân nhận lấy hộp cơm mà Diệp Sơ Hạ đưa, nó được đặt trong một chiếc túi lưới xanh trắng.
Thời đó không có túi nhựa, mọi người thường dùng loại túi lưới này để đựng đồ.
Ngay cả khi chưa mở hộp, cô ấy đã có thể ngửi thấy mùi thơm của thịt.
Chu Tiểu Trân hít hít mũi: “Thơm quá! Thơm thật đấy! Là mùi thịt bò, chắc chắn là thịt bò!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây