Đào Tú Chi niềm nở nói: “Thông gia, chị ngồi đây, để tôi đi gọi Sơ Hạ dậy. Nó mệt quá, vừa về là vào phòng ngủ luôn.”
Trương Văn Tuệ vội vàng ngăn lại: “Thông gia, nếu Sơ Hạ đang ngủ, cứ để nó ngủ đi, đừng làm phiền nó nghỉ ngơi.”
Đào Tú Chi cười đáp: “Vậy thì nghe lời chị. Tôi cũng sợ làm lỡ giấc ngủ của nó, nhưng cứ để thế này thì có hơi thất lễ.”
Trương Văn Tuệ ôn tồn nói: “Chúng ta là người một nhà, không cần khách sáo. Tôi rất thương con dâu mình, chỉ mong nó ngủ thêm chút nữa. Tôi mang theo bổ phẩm cho nó, khi nào nó dậy thì chị đưa nó dùng. Tôi cũng không biết nó thích gì, cứ lấy những thứ bổ dưỡng nhất. Còn đây là một rổ trứng gà, mỗi ngày chị luộc cho nó hai quả ăn. Tôi nghe nói trứng gà rất bổ.”
Đào Tú Chi cảm kích nói: “Thật ngại quá, chị còn nhớ mang cả trứng gà cho con gái tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây