Bên trong vang lên giọng nói của Đào Tú Chi: “Ai đấy? Không có việc gì thì đừng gõ cửa nhà tôi nữa, gõ bừa là tôi đánh đấy!”
Diệp Sơ Hạ cất tiếng: “Mẹ, là con đây. Con về rồi!”
Cánh cửa lập tức bật mở, Đào Tú Chi đứng đó, trông thấy con gái mình, liền đưa tay kéo cô vào sân, ôm chặt lấy cô trong vòng tay.
Bà bật khóc, nói trong nghẹn ngào: “Con yêu của mẹ, con gái của mẹ, cuối cùng con cũng trở về rồi. Con làm mẹ sợ chết đi được! Mẹ đến Cục Điều Tra nhưng bọn họ không cho mẹ vào! Hu hu hu!”
Diệp Sơ Hạ vội trấn an: “Mẹ, đừng khóc nữa. Con đây vẫn khỏe mạnh mà. Mẹ yên tâm, Cục Điều Tra đã cấp chứng nhận, con không sao cả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây