Chu Tiểu Trân rùng mình một cái, run rẩy nói: “Không thể nào! Cậu nhìn thấy cả ma à? Đừng dọa tớ! Tớ sợ ma nhất đấy!”
Diệp Sơ Hạ cười nhẹ: “Sợ cái gì? Cậu không làm chuyện gì xấu thì sợ gì nửa đêm ma gõ cửa!”
Chu Tiểu Trân run giọng: “Tớ không làm chuyện gì xấu, nhưng vẫn sợ ma gõ cửa! Cái đó nó... nó quá đáng sợ!”
Diệp Sơ Hạ nhún vai nói: “Thật ra cũng chẳng có gì đáng sợ. Người thì có người tốt kẻ xấu, hồn ma cũng vậy thôi. Tối nay tớ còn phải đưa một tiểu quỷ đến chùa tu hành nữa đấy.
Đứa nhỏ đó chết rất thảm, vì bệnh bạch hầu. Sau này bố mẹ nó chuyển nhà đi nhưng lại không mang mộ nó theo, khiến nó thành một cô hồn dã quỷ, cứ quanh quẩn ở đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây