Tần Thư Đồng như trút được gánh nặng, đứng dậy từ dưới đất, nói: “Được, anh nghe lời em. Chúng ta cứ yêu nhau trước, em muốn cưới khi nào, chúng ta cưới khi đó.”
Tống Cẩm Lan tiếp lời: “Nhưng anh không được làm mấy trò sống chết nữa. Đi thôi, mình đi làm.”
Tần Thư Đồng liền nắm tay cô ấy, đưa cô ấy lên xe Jeep rời đi.
Đám hàng xóm xung quanh ồn ào cười nói, họ cho rằng có tình nhân nên duyên là một điều đáng mừng.
Diệp Sơ Hạ nhíu mày thật chặt, giọng cô vọng lại trong không gian: “Sao càng nhìn càng thấy kỳ lạ thế này, Tần Thư Đồng mà làm vậy được sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây