Bà nhớ con gái cần nhiều dinh dưỡng vì đang mang thai nên cố tình chia một nửa thịt băm cho cô. Diệp Sơ Hạ không chờ nổi, cầm bát mì ăn ngay trong bếp.
Nhưng vừa ăn được hai miếng, cô đã nghe tiếng gõ cửa lớn ở ngoài sân.
Đào Tú Chi còn bận làm mì cho người khác. Diệp Sơ Hạ nhanh nhẹn đứng dậy đi mở cửa. Cửa vừa mở, cô ngạc nhiên khi thấy Tần Thư Đồng đang quỳ trước cửa nhà.
Cô nhíu mày, nghiêm giọng nói: “Anh quỳ ở cửa nhà tôi làm gì? Hôm qua tôi nói rõ ràng rồi! Anh có quỳ ở đây cũng vô ích!”
Tần Thư Đồng cúi đầu, nói: “Lan Lan, anh xin em tha thứ! Anh đã bị mù quáng, nên mới làm tổn thương em! Người anh yêu nhất chính là em, anh cầu xin em lấy anh!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây