Tống Cẩm Lan lo lắng nói: “Chị ơi, mình mua nhiều đồ thế này về nhà có bị mẹ mắng không? Mẹ còn chưa từng mua nhiều đồ đến vậy. Hơn nữa, lần trước đi trung tâm thương mại, chị đã mua cho em không ít đồ rồi.”
Diệp Sơ Hạ cười: “Mẹ sẽ không mắng đâu, mẹ chỉ mong tụi mình vui vẻ là mẹ hạnh phúc rồi. Yên tâm đi, nếu mẹ có giận thì để chị nói chuyện với mẹ, mẹ sẽ không mắng em đâu.”
Hai chị em rời khỏi trung tâm thương mại, gần nửa ngày trời đã trôi qua. Lúc bước ra, mặt trời đã dần ngả về phía tây. Theo thời gian, hai chị em về đến nhà chắc vừa kịp bữa tối.
Diệp Sơ Hạ lần lượt đặt từng hộp đồ lên yên sau xe đạp, dùng dây rơm buộc chặt. Phía sau xe đạp của cô chất một đống lớn, yên xe của Tống Cẩm Lan cũng chẳng thua kém.
Hai chị em đạp xe trên đường, trở thành tâm điểm của cả con phố. Người qua đường đều ngoái đầu nhìn khi thấy chiếc xe đạp của họ chở đầy đồ đạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây