Gió nhẹ nhàng thổi qua, khiến lá cây xào xạc, mang đến một cảm giác bình yên đến lạ thường.
Ở bên cạnh, Tưởng Mộc Mộc cầm sách dựng đứng lên trước mặt, nhưng đôi mắt của cô ấy dần díp lại, cuối cùng chìm vào giấc ngủ say sưa.
Diệp Sơ Hạ vừa định quay đầu nhìn xem thì chính mình cũng bắt đầu lơ mơ. Trong giấc mơ, hình bóng người đàn ông ấy lại xuất hiện. Anh ôm chặt lấy cô, những nụ hôn nhẹ nhàng rơi trên gò má và vành tai...
Cô rất muốn nhìn rõ khuôn mặt anh ta, nhưng bất kể cô cố gắng thế nào, bóng tối dày đặc vẫn che phủ tất cả.
Bất ngờ, giọng nói run rẩy của Chu Tiểu Trân vang lên bên tai: “Hạ Hạ, thầy giáo kìa! Thầy giáo!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây