- Đúng.
Hệ thống trả lời.
- Được, anh đây hiện giờ có tiền rồi... Khụ, có điểm kinh nghiệm rồi, mở ra đi!
Đường Tăng nói.
- Xin hỏi ký chủ có xác định tiêu hao 10.000 điểm kinh nghiệm để mở uy năng của Cửu Hoàn Tích Trượng hay không?
Hệ thống dò hỏi.
- Xác định!
Đường Tăng không do dự chút nào nói.
Một giây sau, điểm kinh nghiệm của hắn bị trừ đi 10.000 điểm.
Cùng lúc đó, một cỗ ánh sáng từ bên trong tỏa ra, bao phủ lấy Cửu Hoàn Tích Trượng.
Ngay sau đó, Đường Tăng liền cảm thấy bản thân như có sinh mệnh tương giao với Cửu Hoàn Tích Trượng, hơn nữa cũng biết được công năng của Cửu Hoàn Tích Trượng là gì.
Chỉ cần hắn giơ Cửu Hoàn Tích Trượng này lên, dùng sức giã xuống mặt đất một cái là có thể xuất ra uy năng vô cùng kinh sợ của Cửu Hoàn Tích Trượng, đánh bay tướng địch.
Nhưng loại uy năng này có liên quan với thực lực của người sử dụng, người sử dụng có thực lực càng mạnh thì uy lực càng mạnh mẽ khiến người khác phải sợ hãi hơn.
Hơn nữa loại uy năng đáng sợ này lại chỉ có thể kinh sợ với những kẻ có tu vi thấp hơn bản thân mà thôi.
- Hố à, lại rớt xuống hố rồi!
Đường Tăng không nói gì, bởi vì trước mắt kẻ địch của hắn dường như đều có tu vi cao hơn hắn, nói cách khác, trước mắt hắn căn bản không thể sử dụng Cửu Hoàn Tích Trượng khiến kẻ địch phải run sợ.
Hơn nữa những kẻ địch có tu vi thấp hơn hắn căn bản không cần dùng đến uy lực của Cửu Hoàn Tích Trượng, chỉ cần một chiêu Bạo Liệt Hỏa Cầu đã chết rồi, còn kinh sợ cái lông à.
Nhưng cũng đã mở ra rồi, đâu thể phong ấn lại được đúng không? Hơn nữa chỉ cần hao tổn 10.000 điểm kinh nghiệm, Đường Tăng cũng không cảm thấy đau lòng.
Đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không có hữu dụng gì, nếu như kẻ địch là một đám lâu la, giết không được nhiều còn có thể trực tiếp dùng Cửu Hoàn Tích Trượng.
Tiêu hao 10.000 điểm kinh nghiệm, lúc này Đường Tăng cũng còn dư lại 632.489 điểm kinh nghiệm, coi như vẫn còn rất nhiều.
- Nếu không thể tiếp tục thăng cấp, vậy thì ta liền tăng thực lực từ từ bằng cách khác vậy.
Đường Tăng đã không còn là một chú thỏ con vừa mới xuyên không nữa, đã biết được không ít điều, ví dụ như coi là như đồng cấp, nếu một người có pháp thuật cường đại, mà tên còn lại không có thì dù có sử dụng toàn bộ pháp lực cùng với thân thể cường hãn căn bản không thể là đối thủ của ngươi.
Như Đường Tăng lúc này đã là cấp 17, hai loại pháp thuật Bạo Liệt Hỏa Cầu và Chưởng Tâm Lôi của hắn nếu như so với đồng cấp 17 thì sẽ không có bất cứ kẻ địch nào bì được, hẳn khẳng định có thể thoải mái đánh bại.
- Hệ thống, tao muốn kĩ nhìn năng lực pháp thuật.
Đường Tăng kêu trong lòng.
Trong đầu lập tức xuất hiện bảng kĩ năng pháp thuật, đủ loại kĩ năng khiến Đường Tăng phải hoa mắt.
- Hệ thống, loại kĩ năng nào có thể giúp tao vượt cấp chiến đấu?
Đường Tăng hỏi, hắn hiện giờ cần tăng thực lực, dưới tình huống đẳng cấp tu vi không gia tăng thì tốt nhất là nên tăng sức chiến đấu lên.
- Những kĩ năng từ 1000 điểm kinh nghiệm trở lên có thể khiến ký chủ chiến đấu vượt cấp, đương nhiên đây cũng có sự đối lập, nếu như đối thủ cũng có kĩ năng chiến đấu cường đại này thì sẽ tự triệt tiêu lẫn nhau.
Hệ thống nói.
- 1000 điểm kinh nghiệm?
Ánh mắt Đường Tăng sáng lên
Vậy có phải kĩ năng càng đắt tiền xa hoa thì uy lực càng mạnh phải không?
- Đúng, nhưng ngược lại pháp lực tiêu hao cũng sẽ càng lớn.
- Vậy được.
Đường Tăng nghe vậy trực tiếp lược qua tất cả những kĩ năng 1000 điểm kinh nghiệm.
Hiện giờ hắn có hơn sáu trăm nghìn điểm kinh nghiệm, cũng đủ xài rồi.
Những kĩ năng này cũng thật thần kì, cấp bậc của hắn tăng lên thì uy lực của chúng cũng tăng lên theo, cho nên chọn kĩ năng để đổi cần phải là kĩ năng có lời một chút, ít nhất trước mắt mà nói thì là như vậy.
- Hả?
Đột nhiên Đường Tăng nhìn thấy một pháp thuật, pháp thuật kia là loại hình thân pháp, không có bất cứ lực công kích nào, tác dụng chủ yếu chính là gia tăng tốc độ di chuyển của bản thân.
Bộ pháp thuật này có tên là 'Lôi Thần Bộ', khi thi triển sẽ hóa thành tia chớp, xuyên qua hư không, tốc độ vô cùng nhanh.
Mà 'Lôi Thần Bộ' chỉ cần 3000 điểm kinh nghiệm, hơn nữa người bình thường cũng khó có thể học được, nhưng Đường Tăng thân là kẻ có được hệ thống, hắn vốn không cần học, sau khi đổi xong là có thể trực tiếp thi triển.
Đường Tăng không lập tức đổi, mà tiếp tục xem những pháp thuật khác, lần này hắn ưu tiên xem loại thân pháp tốc độ.
'Lưu Quang Pháp Thuật' cũng là dạng pháp thuật hình thức tốc độ, khi thi triển toàn thân sẽ như dòng chảy thời gian, sơn hà cũng phải rút lui, cực kì nhanh, cần 25.000 điểm kinh nghiệm.
Cuối cùng Đường Tăng thậm chí còn nhìn thấy cả 'Cân Đẩu Vân', lộn vòng một cái bay xa vạn dặm, cần 100.000 điểm kinh nghiệm.
Nhìn đến đây, hai mắt Đường Tăng lập tức sáng lên: - Đến cả Cân Đẩu Vân cũng có, thật quá đẹp trai mà!
Vui sướng kích động, Đường Tăng đã từng muốn đổi Cân Đẩu Vân, dù thế nào đi nữa thì điểm kinh nghiệm của hắn còn nhiều mà, giữ lại cũng lãng phí, dùng để đề thăng năng lực bảo vệ tính mạng bản thân mới quan trọng nhất.
Nhưng ngay khi Đường Tăng đang chuẩn bị đổi 'Cân Đẩu Vân' thì một dòng chữ xuất hiện ngay trong tầm mắt hắn ...- Chỉ Xích Thiên Nhai!
'Chỉ Xích Thiên Nhai', tu luyện tới cực hạn, có thể Dị Độ Không Gian, một bước đi vạn dặm, gấp được không gian, đi ngang qua thế giới, hành tẩu không giới hạn, không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản loại pháp thuật này.
Hơn nữa loại pháp thuật còn cần tới 400.000 điểm kinh nghiệm, đắt hơn 'Cân Đẩu Vân' đến mấy lần.
Đường Tăng lập tức cảm thấy tim mình đập rộn ràng, hô hấp không đều.
- 'Chỉ Xích Thiên Nhai', thứ này không phải chỉ có trong truyền thuyết thôi sao? Lại thật sự tồn tại?
Đường Tăng nhìn kĩ lại lần nữa, xác định đây không phải giả, hô hấp lập tức căng cứng hơn, chẳng qua hắn vẫn không đến mức mất trí.
- Nhìn lại xem sao, nếu như không có thứ nào tốt hơn thì đổi lấy 'Chỉ Xích Thiên Nhai'!
Đường Tăng thầm nghĩ.
Nhưng hắn nhanh chóng chấn kinh, bởi vì hắn nhìn thấy từng loại pháp thuật còn bưu hãn hơn cả 'Chỉ Xích Thiên Nhai'.
'Thuấn Di Thần Thông', có thể trực tiếp di chuyển sang không gian khác, cự li thuấn di có liên quan trực tiếp đến pháp lực mạnh hay yếu, không có bất cứ vật gì có thể ngăn cản, có thể đi ngang qua bức tường cản trở.
Bộ pháp thuật này cần 500.000 điểm kinh nghiệm.
'Thời Không Xuyên Thoa', có thể trực tiếp đi qua đi lại đến tận cùng thế giới, có thể trực tiếp đi từ nhân gian tới Thiên Đình, có thể trực tiếp đi từ Tiên giới đến thế giới Tây Thiên Cực Lạc, bộ pháp thuật này cần 1.000.000 điểm kinh nghiệm.
'Vị Diện Chuyển Di', có thể từ một cá thể vị diện di chuyển tới một cá thể vị diện khác, đi ngang qua vách tường thế giới, cần 5.000.000 điểm kinh nghiệm.
...
Nhìn đến cuối cùng, Đường Tăng trực tiếp chết lặng, lúc này hắn chỉ muốn hét lớn một tiếng: - Hệ thống, mày thật bưu hãn!
Thật sự không nhìn không biết, nhưng chỉ nhìn một cái đã phải giật mình, vốn hắn cho rằng Cân Đẩu Vân đã lợi hại lắm rồi, nhưng bây giờ xem ra vẫn còn nhiều kĩ năng tồn tại bưu hãn hơn cả Cân Đẩu Vân.
Cuối cùng trải qua nhiều lần suy nghĩ cân nhắc, Đường Tăng quyết định đổi 'Thuấn Di Thần Thông', thứ này vừa vặn phù hợp, 500.000 điểm kinh nghiệm, hắn vẫn có thể trả được.
Thật ra nếu như có đủ điểm kinh nghiệm, hắn thậm chí muốn đổi 'Vị Diện Chuyển Di', cái này xem như đã thần thông rồi, không thể dùng bất cứ pháp thuật nào khác để hình dung cả.
- Hệ thống, tao muốn đổi 'Thuấn Di Thần Thông'.
Đường Tăng nói trong lòng.
- Ký chủ xác định tiêu hao 500.000 điểm kinh nghiệm đổi lấy 'Thuấn Di Thần Thông'?
Hệ thống hỏi.
- Xác định.
Đường Tăng hít sâu một hơi.
- Đinh, ký chủ tiêu hao 500.000 điểm kinh nghiệm, đổi thành công 'Thuấn Di Thần Thông', hiện giờ bắt đầu truyền thừa!
Giọng nói của hệ thống vừa dứt, Đường Tăng lập tức cảm nhận được một cỗ pháp lực mênh mông giáng xuống, một đoạn tin tức khổng lồ rót vào trong đầu hắn, cùng lúc đó một loại cảm ngộ thần kì cũng xuất hiện giúp hắn nhanh chóng thông hiểu đạo lí.
Nếu chậm rãi học, cho dù có bí kíp thì chỉ e cũng cần rất nhiều thời gian mới có thể học được.
Nhưng Đường Tăng có hệ thống, có thể trực tiếp tiếp nhận truyền thừa, đây chính là ưu thế của hắn.
Trong cảm nhận của Đường Tăng, thời gian dường như trôi qua trăm ngàn năm, hoặc chỉ như mấy giây, đến khi hắn mở to hai mắt ra liền cảm thấy bản thân đã hoàn toàn biến thành một người khác rồi.
Chương 42b:Trấn Nguyên Đại Tiên
Trước mắt vẫn là cái đại sảnh kia, hết thảy đều không có biến hóa, nhưng Đường Tằng thay đổi, hắn cảm giác mình cùng không gian chung quanh tương dung chung một chỗ, không phân khác biệt.
- Thần thông thuấn di, vậy mà càng cao cấp hơn thuấn di phổ thông!
Sau khi đạt được truyền thừa, Đường Tằng đã minh bạch, thần thông thuấn di này, chân chính xem như thần thông, mà không phải thuấn di đơn giản.
Phổ thông thuấn di, tồn tại như Tôn Ngộ Không đều biết, nhưng cũng chỉ là thuấn di đơn giản, khoảng cách thuấn di có hạn.
Nhưng hắn đạt được truyền thừa, lại có thể thuấn di đến khoảng cách rất xa.
Tỉ như trước mắt, chỉ cần một cái ý niệm trong đầu hắn, liền có thể thuấn di đến trăm dặm, xem như trận pháp cấm chế cũng không cách nào ngăn cản loại thuấn di này.
Nhưng thuấn di pháp thuật phổ thông, gặp được trận pháp cấm chế liền không cách nào thuấn di tiến vào, chỉ có thể xuyên qua chướng ngại phổ thông.
Bỗng nhiên Đường Tằng nghĩ đến một vấn đề:
- Hệ thống, đám người Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới, cũng có thể truyền thừa loại thần thông pháp thuật này sao?
- Có thể, nhưng cần điểm kinh nghiệm gấp bội.
Hệ thống nói.
Gấp bội, cái kia chính là từ năm mười vạn điểm kinh nghiệm nguyên bản, cần một trăm vạn điểm kinh nghiệm.
Đường Tằng lập tức bỏ đi ý nghĩ này, có nhiều điểm kinh nghiệm như vậy, hắn còn không bằng tăng mình lên, dù sao thực lực của mình tăng lên, cũng có thể mang đến chỗ tốt cho toàn bộ đội ngũ.
Bất quá nghe hệ thống nói, Đường Tằng ngược lại nghĩ đến một vấn đề:
- Ý của ngươi là nói, chỉ cần điểm kinh nghiệm gấp bội, liền có thể truyền thừa bất cứ pháp thuật thần thông gù trong hệ thống?-
- Trên lý luận mà nói có thể, chỉ cần đối phương là đồng bạn của kí chủ, liền có thể, cần gấp đôi điểm kinh nghiệm.
Hệ thống nói.
- Vậy ta truyền các loại pháp thuật như Hỏa Cầu thuật cho những người khác, cũng có thể chứ?
- Có thể.
- Làm thế nào?
Đường Tằng không kịp chờ đợi hỏi.
- Chỉ cần kí chủ đặt tay lên đầu đối phương, ở dưới tình huống kí chủ đồng ý, hệ thống sẽ thao tác.
Hệ thống nói.
Đường Tằng giật mình.
Bỗng nhiên một cỗ uy áp bao phủ đến, Đường Tằng cảm giác toàn thân trầm xuống, uy thế như vậy cũng không phải tác dụng trên thân thể, mà là tác dụng ở trên tinh thần.
- Đến rồi!
Đường Tằng biết, khẳng định là Trấn Nguyên Đại Tiên tới, cũng chỉ có Trấn Nguyên Đại Tiên mới có uy thế như thế.
Đường Tằng vội vàng lấy ra kính mắt thiên đạo đeo lên, sau đó đi ra ngoài.
- Sư phụ, là bọn hắn, những hòa thượng thỉnh kinh này đi ngang qua, không chỉ trộm sạch Nhân Sâm Quả của ngài, còn đả thương chúng ta.
Thanh Phong nhìn một nam nhân trung niên nói.
Lúc này mặt mũi Thanh Phong bầm dập, cực kỳ chật vật, đồng thời ánh mắt nhìn Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới tràn đầy oán độc cùng phẫn hận.
Đường Tằng thấy thế, không khỏi có chút chột dạ, Trấn Nguyên Đại Tiên có vẻ như không có đắc tội mình, mình lại trộm sạch Nhân Sâm Quả của hắn, có phải hơi quá mức hay không?
Bất quá hắn lại nghĩ, nếu như mình không ăn trộm Nhân Sâm Quả, đám người Tôn Ngộ Không khẳng định sẽ đi, sau đó khẳng định sẽ phát sinh chuyện lớn, cuối cùng có thể giống như kịch bản trong Tây Du Ký, Nhân Sâm Quả Thụ bị Tôn Ngộ Không nhổ tận gốc.
Tình huống hiện tại vẻn vẹn chỉ là Nhân Sâm Quả bị trộm, Nhân Sâm Quả Thụ vẫn còn, sự tình còn không có nghiêm trọng như vậy.
Nghĩ đến nơi này, Đường Tằng yên tâm thoải mái, cảm thấy mình làm chuyện tốt.
- Đúng, sư phụ, là bọn hắn trộm Nhân Sâm Quả, đồng thời còn động thủ với chúng ta, còn uy hiếp nói ngài cũng không dám làm gì bọn hắn.
Thanh Dật cũng mở miệng nói, nhìn hằm hằm đám người Tôn Ngộ Không.
- Này, đừng nói hươu nói vượn, lão Tôn ta chưa từng trộm Nhân Sâm Quả?
Tôn Ngộ Không giận dữ.
- Hai tiểu thí hài, không nên nói bậy nói bạ, lão Trư khi ta trộm Nhân Sâm Quả lúc nào?
Trư Bát Giới cũng đứng ra.
Trung niên nhân chính là Trấn Nguyên Đại Tiên, hắn nhíu mày quát:
- Tề Thiên Đại Thánh, Thiên Bồng nguyên soái, các ngươi đi ngang qua nơi đây, bản Đại Tiên cũng coi như lễ đãi, vì sao còn trộm Nhân Sâm Quả của ta?
- Ngươi cái lão đầu này, lão Tôn ta nói không có trộm liền không có trộm.
Tôn Ngộ Không nói.
- Đúng, lão đầu, lão Trư ta chưa từng nói láo, nếu trộm Nhân Sâm Quả của ngươi, sẽ không dám thừa nhận sao?
Trư Bát Giới khẽ nói.
Lúc này Sa Tăng cũng đứng ra nói:
- Chúng ta thực sự không có trộm Nhân Sâm Quả, ngươi có thể kiểm tra, sau khi chúng ta tiến vào nơi này thậm chí không có đi động.
- Nói bậy, chúng ta rõ ràng trông thấy Nhân Sâm Quả đột nhiên biến mất, ngoại trừ Tôn Ngộ Không, còn ai có bản sự lớn như thế?
Thanh Phong cười lạnh, cảm thấy Tôn Ngộ Không đang nói láo.
Lúc này Đường Tằng mở cửa đi ra, ở dưới kính mắt thiên đạo, hắn có thể nhìn tinh tường tu vi của Trấn Nguyên Đại Tiên: cấp 53!
Cái này khiến trong lòng Đường Tằng cảm giác nặng nề, quả nhiên, được xưng Đại Tiên, cũng không phải gọi bậy, đẳng cấp còn cao hơn Tôn Ngộ Không ba cấp.
Nếu đánh nhau, Tôn Ngộ Không cũng không chiếm được tiện nghi.
Đường Tằng lần nữa cảm thấy lúc trước Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung là may mắn, bởi vì những Đại Tiên này đều vân du tứ hải, không nghe Thiên Đình hiệu triệu.
Cũng chỉ có những Tiên nhân thực lực phổ thông kia, mới có thể ở trước mặt Ngọc Đế vâng vâng dạ dạ, chỉ có Tiên nhân thực lực không đủ mới có thể đi tranh thủ tình cảm.
Đường Tằng đương nhiên không biết, Trấn Nguyên Đại Tiên trước mắt vẻn vẹn chỉ là một đạo phân thân của Trấn Nguyên Đại Tiên chân chính, điểm số của bản tôn Trấn Nguyên Đại Tiên còn cường đại hơn nhiều.
Thấy Đường Tằng xuất hiện, đám người Tôn Ngộ Không vội vàng vây tới, Trư Bát Giới nói:
- Sư phụ, người chứng minh cho chúng ta, chúng ta một mực ở nơi này, chưa hề rời đi a.
- Sư phụ, tên kia oan uổng chúng ta, uổng là Đại Tiên.
Tôn Ngộ Không cũng nói.
Trấn Nguyên Đại Tiên nhìn thấy Đường Tằng, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, ở trong ấn tượng của hắn, trước khi Kim Thiền Tử tu thành chính quả, hẳn là một phàm nhân mới đúng, làm sao đã sắp thành Phật rồi?
Thành Tiên cũng giống như thành Phật, chỉ bất quá phương hướng khác biệt mà thôi, thời điểm vừa thành Phật thực lực chỉ khoảng hai mươi cấp.
Bất quá Trấn Nguyên Đại Tiên lại không để chút thực lực ấy của Đường Tằng vào mắt, ngay cả Phật tăng phổ thông cũng không tính, hắn một hơi liền có thể thổi chết một mảnh.
- Sư phụ, trước đó hòa thượng kia để Hầu tử cùng Trư yêu đánh chúng ta, sư phụ nhất định phải làm chủ cho chúng ta.
Thanh Phong nói.
Trấn Nguyên Đại Tiên nhướng mày:
- Kim Thiền Tử, việc này ngươi nói thế nào?
- A Di Đà Phật!
Đường Tằng tuyên câu phật hiệu, nói:
- Đại Tiên, bần tăng đi ngang qua nơi đây, đạt được Đại Tiên lễ đãi, bần tăng rất cảm kích, Đại Tiên ban cho Nhân Sâm Quả, bần tăng càng đặt ở trong lòng, nhưng hai cao đồ của Đại Tiên đã làm gì, tin tưởng trong lòng bọn họ rõ ràng.
- Có ý gì?
Trấn Nguyên Đại Tiên nhíu mày.
Đường Tằng nghiêm túc nói:
- Đại Tiên ngươi suy nghĩ một chút, vì sao Nhân Sâm Quả lúc khác không bị trộm, hết lần này tới lần khác đám người bần tăng vừa tới mới bị trộm?
- Đó còn cần phải nói? Bởi vì là các ngươi trộm.
Thanh Phong vội vàng nói.
- Không sai, lão lừa trọc, chính ngươi cũng thừa nhận a? Vì cái gì Nhân Sâm Quả sớm không bị trộm, muộn không bị trộm, hết lần này tới lần khác các ngươi vừa tới mới bị trộm? Bởi vì chỉ có các ngươi mới có thể trộm Nhân Sâm Quả.
Thanh Dật cũng cười lạnh nói, tựa hồ nàng đã nhìn thấy hình ảnh bọn ghê tởm này bị sư phụ trừng phạt.
- Thiện tai, thiện tai!
Đường Tằng lắc đầu, hai tay hợp thành chữ thập, vẻ mặt từ bi nói:
- Không nghĩ tới hai vị tiểu thí chủ cũng thích vu oan giá họa như vậy, tội lỗi, tội lỗi!
Trấn Nguyên Đại Tiên biến sắc.
- Ngươi nói cái gì?
- Nói hươu nói vượn!
Thanh Dật cùng Thanh Phong giật nảy mình, vội vàng mở miệng gầm thét, hòa thượng hỗn đản này lại còn cắn ngược, quá ghê tởm!