Trong nhà chuẩn bị sẵn tiệc rượu, lão thần tiên không hứng thú với thịt thà, chỉ ăn ít ngó sen, hai bát mỳ chua rồi tới tĩnh thất Ngu Tu Dung chuẩn bị cho mình nghỉ ngơi.
Để lại Hà y phán ăn như lợn, đợi nửa ngày trời không ai tới bắt mình đi, ông ta yên lòng phần nào.
Liền một hơi ăn tới khi bụng tròn căng không nhét thêm được thứ gì nữa, Hà y phán húp một bát rượu nếp, vừa xỉa răng vừa nói:“ Lần này ta chắc là có tư cách thăng quan rồi.”
Vân Sơ cũng nghĩ vậy:“ Hai lần thập tử nhất sinh mà không lên y thừa thì thật có lỗi.”
Hà y phán luôn cực kỳ cố chấp ở chuyện thăng quan, tựa hồ mục đích sống cả đời này của ông ta chỉ có thế mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây