“Có người mua mười mấy bánh bao thịt ở phường Tấn Xương, sau đó cố tình ném cho chó ăn ở chỗ nhiều trẻ con ăn mày. Một đứa bé không nhịn được xông vào tranh bánh bao với chó, không tranh được, bị mấy con chó coi thành thức ăn cắn xé ...” Địch Nhân Kiệt nói ra mục đích tới tìm Vân Sơ hôm nay, tuy chuyện này hắn cũng chỉ nghe người ta kể lại, nhưng hắn không kìm được lửa giận, vốn định ăn cơm xong mới nói để tránh ánh hưởng tới tâm trạng, rốt cuộc hắn không kìm được:
Vân Sơ sầm mặt: “Không ai ngăn cản à?”
“Không, chúng nói, chỉ có thứ chó ăn thịt người rồi mới là chó trông nhà tốt nhất.”
“Ai thế?”
“Là ẩn họa trước kia chúng ta làm việc không triệt để, nên là lỗi của chúng ta, hại chết đứa bé đáng thương đó.” Địch Nhân Kiệt siết chặt nắm đấm:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây