Vân Sơ với Ôn Nhu đánh cờ luôn thích đâm đầu vào chém giết, chẳng mấy chốc trên bàn không còn mấy quân cờ nữa.
Ô Nhu đẩy bàn cờ một phát, giọng bực bội:“ Ngươi đánh cờ như ăn cướp, không biết điều binh khiển tướng tử tế à? Lần nào cũng hòa.”
Vân Sơ cười ha hả:“ Ta mà cầm quân là cứ trực tiếp dẫn quân càn tới, không cần biết binh pháp, không cần chiến trận, không cần mưu kế gì hết. Âm mưu quỷ kế chẳng qua là sức mạnh không đủ mà thôi.”
Ôn Nhu muốn nhổ vào mặt Vân Sơ, nếu trước kia ở Quốc tử giám thì y tin, giờ bày ra bao nhiêu thủ đoạn như thế còn làm ra vẻ cái gì, ném cờ đi quay sang chắp tay với người trẻ tuổi:“ Thất lễ rồi.”
Quan viên trẻ chắp tay đáp lễ:“ Tiểu đệ Dương Anh, gia phụ Dương Hoài Tố.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây