Tú Nương đi ra đóng cửa sân lại, cài chắc chắn rồi mới quay về, nhìn bóng nam nhân không rõ ràng ở chân tường, nói nhỏ:“ Vừa nãy ngươi cho nhiều tiền lắm rồi.”
“Đó là tiền lần trước.” Ân Nhi Hổ nói không có chút biến đổi cảm xúc gì:
Ngắm nhìn mặt trăng là một trong số ít sở thích của Ân Nhị Hổ, Tú Nương thấy hắn không để ý tới mình thì cẩn thận đi vào phòng. Vốn định đóng cửa lại, nhưng không biết làm sao, nàng để lại một khe hở, nói:“ Nếu thấy lạnh thì vào.”
Không khí trong phường Quang Phúc không dễ ngửi lắm, hòa trộn của thứ mùi khai thối cùng với mùi mốc, chẳng so được với phường Tấn Xương đông người qua kẻ lại. Vì phường Tấn Xương nhiều cây, nhiều trúc, còn nơi này cây cối ít tới đáng thương.
Khi trăng sáng, xung quanh nó chẳng tìm thấy ngôi sao nào, chỉ có lúc cong cong như móc câu này mới phát hiện ra bên cạnh nó thực ra còn có một ngôi sao sáng, rất sáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây