Về tới nhà thì lại thấy Ngu Tu Dung bế nha đầu mập, vì cái thai trong bụng nàng đã ổn định rồi, không ngại nữa, cả hai đang dùng tiếng ngoài hành tinh giao lưu với nhau, trông vui lắm.
Có trẻ nhỏ Vân Sơ không muốn đem gió lạnh vào phòng, cởi áo khoác ở ngoài, đợi ấm áp chút mới vào.
Thôi nương tử ở gian ngoài đặt khung thêu xuống, lấy khăn lông cho Vân Sơ lau tuyết đọng trên đầu.
Vân Sơ liếc mắt vào gian trong, hỏi nhỏ:“ Nghe nói ngươi làm Ngu gia rất thảm?”
Thôi nương tử bình thản đáp:“ Cũng không thảm lắm, chỉ khiến toàn bộ cửa hiệu tơ lụa của họ đóng cửa, sáu công tượng chuyên môn làm điều khác cũng bị Đồng Bản moi đi mất làm sư phó khắc chữ rồi. Thiếp thân đoán chừng chuyện in ấn kinh Phật của họ năm nay không hoàn thành nổi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây