Trường An lại có một trận tuyết nhỏ, lần này chỉ có lớp tuyết mỏng manh phủ lên mặt đất, đây là thời cơ đi săn tốt nhất.
Hôm đó Lý Thận dẫn Lý Hoằng tới Vân gia, hắn mặc một bộ đồ đi săn, trông tinh minh mạnh mẽ cực, không thể không thừa nhận, gen của Lý gia quá tốt. Chân dài tay dài chưa nói, còn eo thon, mông vểnh, dù thân vương rụt đầu làm rùa như Lý Thận, chỉ cần ăn mặc chút liền thành mỹ nam tử hiếm có.
“Bệ hạ cho phép rồi, muốn ta phò tá hoàng tử Hoằng, thanh trừ dã thú trong bãi săn hoàng gia, vì dân trừ hại.”
Câu trả lời này không làm Vân Sơ bất ngờ mấy, có điều Lý Thận võ trang thế kia thì quá dư thừa rồi, vì sau người Lý Hoằng là nam tử khôi vĩ, rõ ràng Lý Thận chỉ tự ảo tưởng thôi, chức phó soái của hắn là hữu danh vô thực giống Lý Hoằng vậy.
Đây là lần đầu tiên Vân Sơ gặp Tiết Nhân Quý, Ôn Nhu từng nói với y, nếu như gặp một tráng hán cao quá bảy thước, râu dưới cằm rậm rạp, người đó ắt là Tiết Nhân Quý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây