Người Kim ngô vệ đốt đuốc đứng thành vòng tròn lớn, ánh lửa bập bùng chiếu lên khuôn mặt Vân Sơ, làm mặt y lúc sáng lúc tối, trên nên sân rộng thi thoảng có ánh sáng lấp lóe, y giơ thuẫn lên ngang ngực, đao đặt lên thuẫn bài, mang vẻ trấn định, tiêu sái đặc biệt, nhìn Bùi Hành Kiệm:“ Ta là thuẫn binh, ngươi công kích trước đi.”
Trong lòng Bùi Hành Kiệm chợt sinh ra một cảm giác kỳ lạ mà chính hắn cũng không thể hình dung. Hơn hai năm trước hắn cùng Công Tôn Đại Nương tới nhà hỏi tội, lúc đó Vân Sơ là thiếu niên mảnh khảnh, môi hồng răng trắng, nói thật trong lòng hắn có chút khinh bỉ.
Bây giờ khác hẳn rồi, không chỉ là ngoại hình của gã trở nên cao lớn hơn, mà quan trọng nhất là khí thế y tỏa ra khác hẳn ngày hôm đó, Bùi Hành Kiệm thậm chí có thể cảm nhận được chút sát khí tỏa ra từ gương mặt lúc nào cũng thản nhiên đó. Điều này không làm hắn sợ mà càng phấn khích.
“Muốn xem xem ta còn mấy phần sức lực chứ gì? Vậy cho ngươi toại nguyện ...”
Bùi Hành Kiệm sai bước đi tới, đến giữa chừng, đại kích cầm ngược sau lưng vẽ nửa vòng tròn lớn trên không trung, bổ thẳng xuống Vân Sơ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây