Cả đám người như ma lướt khỏi quan thự của Vân Sơ không một tiếng động, quay đầu lại nhìn huyện úy trẻ ngồi xem văn thư bên nến đỏ, biết kiếp nạn khó tránh.
So với chuyện ở huyện Vạn Niên, kiếp nạn xảy ra ở huyện Trường An hai năm trước không là gì. Lần trước Địch Nhân Kiện chỉ mấy lấy quan chức lớn nhỏ trong huyện nha Trường An, lần này Vân Sơ lấy cả tính mạng lần gia sản.
Từ khi Vân Sơ bước chân vào huyện nha huyện Vạn Niên, đám quan viên này biết thế nào là Diêm Vương sống.
Khi Vân Sơ xem văn thư tới mệt mỏi, Ôn Nhu bê một vò rượu, một hộp tức ăn vào. Vân Sơ mở vò rượu, sảng khoái tu một hơi lớn, lấy chân gà gặm, ngày hôm nay y gần như chẳng ăn uống gì.
Máu ngoài sân đã được rửa sạch, nhưng cái mùi tanh ám ảnh đó còn nồng nặc, Ôn Nhu quá quen với cái mùi này, cau mày: “Ngươi định khiến huyện Vạn Niên đầu người lông lốc thật đấy à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây