Chế độ khảo thí của Đại Đường bây giờ đúng là không được, Vân Sơ ngồi trong đại sảnh ở hậu viện, tay cầm sách nhưng chẳng đọc được chữ nào, chuyện hôm nay nói với y làm người ta chẳng dễ chịu … ừm, đợi khóa tiến sĩ này của mình kết thúc, sẽ dâng thư tung ra sát chiêu dán tên, chép lại bài thi, như thế sẽ tránh cho nhân tài như Trương Giản Chi mang ngoại hiệu khó nghe “Thi trượt đại tướng quân“.
Đột nhiên có một bóng người lướt qua trước mắt, dáng đi yểu điệu thướt tha.
Vân Sơ ngớ người dù y không tập trung lắm nhưng người đó đã quá quen thuộc với y nên dù là một khoảnh khắc, y cũng nhận ra ngay, nhưng nếu là người đó thì sao có thể ….
Thế là Vân Sơ vứt sách sang bên ngồi đợi, quả nhiên là Vân Na, Vân Sơ nhìn nó đi hài thuê hoa có hai quả cầu nhung đỏ chót, mặc nhu quần của tiểu nha đầu người Đường, tóc búi hai chỏm, hoa sen đỏ ở mi tâm không phải là cái dùng máu của Huyền Trang, mà là vẽ lên. Đi đứng khoan thai chứ không phải nhún nha nhún nhảy như trước, hai tay đặt bên eo, trông đoan trang hết mức.
“Bái kiến huynh trưởng.” Vân Na lóng ngóng làm lễ nhún eo, tiếp tục giữ dáng vẻ đoan trang, đi như lướt trên mặt nước, tới tú phòng của mình:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây