Đường Nhân Đích Xan Trác

Chương 234: Muội tử lớn không đánh được.

Chương Trước Chương Tiếp

Ở Đại Đường, đất đai là nguồn tài phú, không cần biết là đất tốt xấu, chỉ cần mua được đất là nữ nhân biết sống. Vân Sơ cho rằng quan điểm đó là sai lầm, kết quả vừa mới nói ra, bị Ngu Tu Dung và Thôi nương tử phản bác, bọn họ cố chấp cho rằng, đất đai là quan trọng nhất. Nếu tài sản trong nhà bị bán đi, hơn trăm mẫu đất Khúc Giang là tài sản cuối cùng bị bán.

Còn về phần nhà ăn lớn ở phường Tấn Xương ngày kiếm đấu vàng, là thứ nên mang đi trao đổi hoặc từ bỏ trước khi phá gia.

Rượu cồn, chăn bông, áo lông thì được hai nữ nhân này quy hoạch vào tài phú không thể chia tách, nếu ngày nào đó Vân gia gặp chuyện không may phải dựa vào trăm mẫu ruộng với mấy thứ tài nghệ này để quật khởi lại.

Người dụng binh cũng giống như thế nước chảy, luôn vô định, vô hình tuỳ cơ ứng biến, không có quy định và mô hình làm mẫu. Đó là lời trên binh thư, nhưng trong mắt Ngu Tu Dung và Thôi nương tử thì ruộng đất là vĩnh hẳng. Mà đâu chỉ hai người họ, đó là suy nghĩ cho toàn bộ người Trường An.

Cho dù bây giờ một mẫu ruộng ở Quan Trung, năm được mùa chỉ sản xuất chưa tới 200 cân, đó là ruộng nước đấy. Với giá lương thực Trường An hiện nay là 8 tiền một đấu, cứ tính một mẫu 300 cân đi, mới được 30 đấu, cả năm kiếm 240 tiền. Rồi tính thu nhập sau khi thu hoạch lúa mạch trồng kê hoặc kiều mạch, không tính nhân công, một năm nhiều nhất được 400 tiền.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)