Tuy là người tính tình có phần cô độc, Vân Sơ thích cảnh ồn ào nhốn nháo tới đau đầu ở nhà ăn lớn, kỳ thực y làm ra nơi này chẳng phải vì kiếm tiền, mà đây gần như là nơi duy nhất y có thể tái hiện gần như trọn vẹn hình ảnh cũ kỹ trong quá khứ đang mờ dần.
Vì thế y thích thú chống một nhìn hai người vì xếp hàng lấy thức ăn mà xảy ra tranh chấp: “Ngươi biết vẻn vẹn năm ngoái thôi những người này ăn hết bao nhiêu vịt không?”
Địch Nhân Kiệt nhìn cái sọt lớn chứa đầy vịt ngâm tương, thầm nhẩm tính trong lòng:“ Mười vạn con à?”
Vân Sơ cười:“ Ngươi coi thường sức ăn của người Trường An quá đấy, chỉ cái nhà ăn này mỗi ngày thôi đã giết 500 con vịt.”
Địch Nhân Kiệt cả kinh: “Vậy một năm cũng ăn hết non 20 vạn con kia à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây