Thương cho con ngựa Suất Tân lúc này đã bị con ngựa mận chín dồn vào góc, không ngừng kêu lên cầu xin, con ngựa mận chín không chịu bỏ qua, xoay người lại, hai vó sau như chùy sắt đạp tới.
Một lần, hai lần, ba lần, đợi con ngựa mận chín dừng lại thì con ngựa Suất Tân thần tuấn bị đá toạc bụng, thảm như món đồ chơi hình ngựa bị dày vò.
Đã thế con ngựa mận chín chưa thôi, dựng vó trước lên, dẫm xuống, ai nhìn cũng phải kính khiếp tránh xa không dám xem náo nhiệt nữa.
“Định Phương huynh, con ngựa kia vì sao tàn bạo thế, giết đối phương đã đành, còn dẫm xác nữa.”
Một lão giả đầu đội mũ đen nói với lão già gày gò quắc thước bên cạnh, ông ta để đầu trần, chỉ dùng một cây trâm gỗ cố định bùi tóc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây