Thôi nương tử thấy Vân Sơ mồ hôi mồ kê nhễ nhại hùng hục như lợn rừng vào thôn chạy về thì thất kinh, lang quân nhà mình luôn ung dung điềm đạm, đã bao giờ thất thố thế này, đang định hỏi thì Vân Sơ rống lên:“ Đừng cản đường ta.”
Thôi nương tử hốt hoảng tránh sang bên, chỉ thấy Vân Sơ chạy vào kho rượu, lấy một vò kẹp dưới nách, lại chạy tới chuồng ngựa tìm con ngựa mận chín, nhảy lên mới nhớ ra là chưa có yên.
Chẳng bận tâm, Vân Sơ cưỡi con ngựa lưng trần lần nữa xuất hiện trên đường Chu Tước.
Chạy về mất gần một tiếng, cưỡi ngựa thì chốc lát là tới rồi.
Vân Sơ không thể không phục Tôn thần tiên, chỉ một câu nói khiến đám đông cuồng nhiệt tản đi, chỉ có Hà y chính vẫn còn ở trên tường, không phải ông ta thích ngồi đó uống gió, mà là không ai ai giúp ông ta xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây