[Ngoại trừ cười ha hả, tôi không biết nói gì hơn.]
[Tôi đặt mình vào vị trí của người khác và suy nghĩ, ai nợ tôi 228 triệu tiền thuê nhà mà không chịu trả cho tôi, có chết tôi cũng phải đòi, may mà Hứa Yểu nhẫn nhịn được.]"
"Tiền thuê nhà còn nợ, anh có trả không?" Hứa Yểu có chút bực dọc khó chịu, đợi câu trả lời của hắn thôi đã gần mười phút rồi, hôm nay cô còn phải gặp ông tổng của công ty bất động sản, không có thời gian lãng phí với Thịnh Chu.
"Lục Dã," Thấy Thịnh Chu vẫn không nói gì, Hứa Yểu gọi một câu, dứt khoát rõ ràng nói, "Báo cảnh sát cho tôi."
"Vâng, thưa cô." Lục Dã lập tức lấy điện thoại trong ngực ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây