Hứa Yểu mỉm cười nói: “Chỉ cần viện bảo tàng có thể đối xử tốt với những văn vật vất vả lắm mới trở về là được.”
Bà quản lý hốc mắt ửng đỏ, cảm khái nói: “Không nghĩ tới đầu rắn thật sự có thể trở về, không biết lúc còn sống có thể nhìn thấy 12 đầu thú tụ họp hay không.”
Hiện nay còn có vài cái đầu thú còn không có tin tức gì, điều này thật sự làm người ta tiếc nuối.
Ánh mắt Hứa Yểu lóe lên, đang muốn mở miệng thì Hạ Phàm từ bên ngoài đi vào, nói: “Tiểu thư Yểu Yểu, cái kia...... Hoàng Gia Khánh tới.”
Hứa Yểu thiếu chút nữa cười ra tiếng, nói với bà lão đang mờ mịt: “Tới rồi, người đưa đại lễ tới rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây