Lưu Phi Dương nhìn bể bơi mà choáng ngợp.
Hắn làm vịt cạn suốt 17 năm, cho đến khi tình cờ nhìn thấy một người lính lặn xuống nước cứu hai đứa trẻ trên đường đến trường mới bắt đầu hứng thú với bơi lội, từ đó yêu thích không thể vãn hồi.
Hắn phát hiện hình như mình có năng khiếu bơi lội, học bơi nhanh hơn những người khác, sau đó còn bắt được tư cách tham gia Tân Vận Hội, mặc dù tư cách tham gia này không khó để đạt được.
Lưu Phi Dương nhìn thẳng vào bể bơi trước mặt, bể bơi này còn lớn hơn và sang trọng hơn bể bơi ở trường.
“Lưu tiên sinh, anh có thể gọi tất cả nhân viên bể bơi đến phục vụ.” Nhân viên cho thuê gọi nhân viên bể bơi tới rồi cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây