Ngay cả người dân khắp nơi trên cả nước, sau này mỗi khi nhắc đến từ Quần áo Mặc Lan, phản ứng đầu tiên của họ là quần áo của xưởng may này chất lượng có vấn đề không nên mua.
Tần Minh Thâm nheo mắt lại, một lúc sau mới nói: “Ý em nói là, anh ta mang theo cả nhà bác cả đến Đế Đô là do có người sai khiến, mục đích là hủy hoại danh tiếng xưởng may của em à?”
Tống Vi Lan gật đầu kiên quyết: “Đúng vậy! Vì vậy anh cả Tần hãy tra xét lại Từ Tử Bình.” “Mấy năm nay anh ta là một thanh niên tri thức trong đội chúng ta, em thấy anh ta và em thậm chí không nói chuyện được với nhau bao nhiêu câu nên cũng không thân quen biết gì, còn chưa kể tính cách của anh ta có vấn đề, thậm chí có thể từ bỏ giới hạn đạo đức cơ bản của mình để trốn tránh việc lao động xây dựng.” “Sao em có thể để một người như vậy đến làm việc ở đây được chứ?” “Còn nhà bác cả Tống lại càng không thể được.”
Nhà bọn cô đã lâu không có quan hệ gì với nhà bác cả Tống, trừ phi đầu óc cô bị úng nước chập mạch nếu không làm sao có thể để cho cả nhà đồ ăn bám này ở chung được chứ?
Tần Minh Thâm nghe xong khẽ gật đầu: “Được rồi, anh hiểu rồi vậy anh đi trước nếu có tin tức gì anh sẽ báo cho em ngay.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây