“Bởi vì sáng sớm hôm nay, tôi đã tuyên bố cắt đứt quan hệ ông cháu với Tô Hoa Nguyệt trước trước mặt mọi người, trục xuất nó ra khỏi nhà họ Tô, cho nên những chuyện liên quan đến nó đã không còn bất cứ quan hệ gì với nhà họ Tô của tôi nữa, nó tự làm tự chịu, phải xử thế nào thì xử thế ấy, không cần phải kiêng nể tôi.”
“Không!”
Tô Hoa Nguyệt vừa nghe được những lời này, thì hoảng hốt ngay tại chỗ, nét mặt cô ta hoảng sợ nhìn ông nội của cô ta, khẩn thiết thừa nhận sai lầm với ông ấy: “Ông nội, con sai rồi, ông đừng bỏ mặc con, nếu như ông bỏ mặc con, vậy thì con coi như xong thật rồi!”
“Sớm biết có ngày hôm nay, trước đó sao lại làm vậy!” Ông cụ Tô mệt mỏi nhắm mắt lại, khóe mắt ngân ngấn lệ: “Tô Hoa Nguyệt, ông sớm đã cảnh cáo với con không biết bao nhiêu lần rồi, làm người nhất định phải có trái tim lương thiện, không cần thiết phải nghĩ đến chuyện đi đường tắt, càng không cần phải có suy nghĩ cực đoan lệch lạc.
Con cứ hết lần này đến lần khác cho rằng những điều ông nói đều là đang hại con.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây