Hai mươi phút sau, Tống Vi Lan về đến trước cửa viện Tống gia.
Ánh mặt trời vẫn rất gay gắt đi trên đường nóng nực, mặc áo bông cảm thấy có chút nóng nực, lúc này mẹ Tống đang phơi su hào cùng với mấy đứa cháu trai cháu gái, phơi khô một nửa để làm rau khô.
Sáng sớm xào một đĩa ăn kèm với cháo là ngon nhất.
“Cô cô!”
Đứa bé nhất Tống Văn Mậu nhìn thấy Tống Vi Lan bên ngoài sân viện mắt sáng lên, đôi chân nhỏ nhắn chạy về phía cô của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây