Hoàng Quế Hương nghe thế không khỏi sững sờ: “Ý con là chúng ta không làm gì hết? Cứ giả vờ không nghe không biết, tập trung làm việc của mình?”
“Đúng!”
Tống Vi Lan mỉm cười gật đầu, sau đó cô kéo tay mẹ Tống nhẹ giọng nói với bà: “Mẹ, mẹ đừng lo, con cam đoan với mẹ, dù cái đường này có mở đầy nhà hàng, tình hình kinh doanh nhà chúng ta vẫn sẽ tốt hơn nhà khác.”
“Vì nguyên liệu nấu ăn và gia vị con mua không phải đồ thường, ngoại trừ con thì không ai mua được đâu.”
70% gạo và rau dưa trái cây trong nhà hàng Mặc Lan đều được lấy từ không gian long phượng, cô trồng chúng bằng đất đen trong không gian, người ngoài không mua được, cũng không ngờ đến được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây