"Không biết tự lượng sức mình… " Tô Hoa Nguyệt chỉ lạnh lùng khinh thường nhìn bọn họ, nhấc chân quét qua một cái thì đã quét sạch toàn bộ mấy người đang xông lên ngã lăn ra đất rồi.
Ngay sau đó, tay trái của cô ta lại rút ra một con dao găm khác, hai tay cùng lúc chĩa vào đám người Lý Anh Hào muốn tiêu hủy chứng cứ… Nhưng chính vào lúc hai con dao găm đã chuẩn bị đâm xuyên vào ngực của Lý Anh Hào, trong chớp mắt, nhiều giọng nói đồng thời vang lên.
"Dừng tay!" Tô Hoa Nguyệt giật mình, ánh mắt rất sắc bén nhìn Lý Anh Hào, "Anh lại dám bán đứng tôi?" Nói xong, lại muốn giết anh ta lần nữa. Vừa đúng lúc này...
"Thật tuyệt vời, tuyệt vời quá! Tô Hoa Nguyệt, cô thật là khiến cho người ta mở rộng tầm mắt đấy!" Vừa dứt lời, đã nhìn thấy Lương Ngọc Thần vỗ hai tay bước ra từ trong màn đêm, anh ta nhìn Tô Hoa Nguyệt, khóe môi đầy khinh bỉ: "Không ngờ Tô đại tiểu thư mới xuất ngũ chưa đầy hai tháng thì đã biến thành một kẻ sát nhân!"
Tô Hoa Nguyệt nhìn thấy một nhóm người đột nhiên xuất hiện ở đây thì trong lòng không tránh khỏi hoảng sợ, cô ta nhanh chóng đút con dao găm vào túi, trấn an tinh thần lại, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nói: “Tôi không hiểu anh đang nói gì!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây